Dân tp sài thành biết nhậu nhẹt từ khi nào? Rượu gạo tất cả từ nghìn xưa theo người việt nam đi khai phá dần về phương nam giới mấy trăm năm ngoái vẫn tuy nhiên hành với dân nhậu Việt trên vùng đất mới.
Bạn đang xem: Hàng lai rai là gì
Đến thời Pháp thuộc, lại sở hữu rượu “Ty”(do xí nghiệp sản xuất rượu của cơ quan chính phủ thuộc địa sản xuất, rượu công ty, gọi tắt là rượu Ty) nên phong trào nhậu cần yếu không phát triển. Chỗ nào có có tác dụng ăn, địa điểm đó gồm quán xá. Làm ăn càng sum vầy thì cửa hàng xá càng xôm tụ. Thành phố sài gòn cũng vậy, tới nay không thay đổi.
Thập niên 1930, trong những món chuyển cay, nem Thủ Đức đã vang mang tiếng ngon. Thi sĩ Tản Đà từ khu vực miền bắc vào được mời đi nạp năng lượng nem Thủ Đức, tắm suối Xuân Trường. Nem Thủ Đức ngon phải bị lạm dụng tên tuổi. Thủ Đức sống thập niên 1930 có rất nhiều quán buôn bán nem mở ra. Một vài tiệm muốn bán rất chạy phải cần sử dụng gái buôn bán hoa nhằm cạnh tranh. Đến nỗi ai đi “ăn nem Thủ Đức” dễ dẫn đến nghĩ là đi tìm hoa biết nói, báo xưa nói vậy.
Những hàng bán nem nhiều năm và làm nạp năng lượng đàng hoàng bị hình ảnh hưởng. Bởi vậy, một cam kết giả nhật báo thành phố sài gòn thời ấy nên đính chánh bên trên báo số 324 ra ngày 11 Tháng tứ năm 1933:
“Trước kia shop chúng tôi cũng có các quan niệm như thế. Nhưng new đây, nhơn đi “Cap” (Vũng Tàu) về khuya, đói bụng, cửa hàng chúng tôi ghé lại sản phẩm nem phái mạnh Hưng ký kết tục kêu là tiệm nem Dì Tám dùng thử một lần mang đến biết. Lúc đã sử dụng nem với xem động tác của bà nhà cùng mấy fan bồi, công ty chúng tôi lấy làm quá bất ngờ hết sức. Nem thiệt ngon nhưng mà giá tính đề nghị chăng, bồi mực thước lại thật thà vui vẻ. Hỏi lại bắt đầu biết hàng nem lâu nhứt, lừng danh nhứt và khi nào cũng lấy thực sự thà, lương thiện làm cho gốc.Vậy tôi xin đính thêm chánh lại rằng nem Thủ Đức cũng có thể có chỗ thiệt ngon với làm ăn thuần thẳng, còn sở dĩ nem Thủ Đức nhưng mà mang giờ đồng hồ không xuất sắc là trên một vài chỗ làm quấy để tiếng oan cho nem Thủ Đức mà thôi. Vậy bà con buộc phải lựa địa điểm mà dùng”.
Thời kỳ này dân nhậu đã có không ít chọn lựa. Sài gòn còn là nơi đất rộng fan thưa, kiểu quán nhậu lộ thiên rất được ưa chuộng vì tương đối đầy đủ chỗ. Ở cầu Bông gồm tiệm nem nướng của ông Lê nhị được mang tiếng ngon, có chào bán lave, ngồi ngoài trời tận hưởng thanh khí đuối mẻ. Đã vậy còn tồn tại dàn đờn ca dìm tài tử trường đoản cú thời đó đã có.
Chuỗi quán nạp năng lượng Đức Thành Hưng của bà Lê Thị Ngọc cũng vậy, khi nghệ sĩ Út Trà Ôn tự miền Tây lên sài gòn chơi năm 1937 sẽ nghe ca hát ở đó. Bar Quận Công làm việc đầu mặt đường Frère Louis (Nguyễn Trãi) có ý tưởng bán nem rán và bánh hỏi có tác dụng tại lò Thủ Đức để đáp ứng nhu cầu nhu cầu của khách tp sài thành ngại lên Thủ Đức xa xôi. Bar này còn chào bán nem chua, giò lụa cuốn cua, thô bò, bánh phồng tôm, bánh đập,…
Quảng cáo bia rượu bên trên báo xưa. (minh họa: họa sĩ Hiếu Đệ)Còn món giết thịt chó, món nhậu trứ danh gốc Bắc có ở thành phố sài thành từ khi nào?
Chắc chắn cần sau 1954, cùng với làn sóng di trú vào phái mạnh của người miền Bắc, làm thịt chó mới thành món ăn phổ biến. Qua bài báo “Ăn thịt chó sẽ có tội” bên trên báo tp sài thành 11 mon Mười 1939, chuyện ăn thịt chó được xem là một tội ngơi nghỉ Nam kỳ. Bài báo kể rằng cô Triệu Thị Lựu sinh hoạt Phú Nhuận, thôn Thầy Đội tất cả (nay là mặt đường Cô Giang, quận Phú Nhuận) có làm mất con chó khôn cùng cưng kiếm hoài ko ra.
Vài ngày sau, vô tình đi ngang nhà của tên Tài tức Chiểu, cô nghe gồm tiếng ôm đồm lẩy om sòm. Bọn họ đang cãi về chuyện làm thịt chó thịt con lợn rùm cả tai. Sinh nghi, cô đi vòng ngả sau, xem thử và quả quyết rằng đùi chó là của bé chó cưng của cô, bắt buộc cầm nó luôn, mang đến nhà làng mạc thưa cùng với thầy hương quản.
Có lẽ có bạn nói lại, Tài và mấy bạn khác quăng quật nhà trốn mất. Đến khi bài bác báo đăng, thầy hương quản đến nhà đón bắt Tài cũng không gặp. Bài xích báo kết luận: “Ăn giết thịt chó là một trong tội, lại là chó đánh cắp của người ta, thế tuấn kiệt bị thêm một tội sản phẩm nhì nữa”. Luật phụ thuộc địa nam kỳ là của bạn Pháp, cấm ăn uống thịt chó.
Món làm thịt dê du nhập theo bạn Ấn vào xứ ta trường đoản cú lâu. Khi đun nấu món này, dân Ấn chế ra các gia vị cà ri cay. Cam kết giả đánh Ngọc trên tinh lọc số Tết nói rằng quán ăn Mỹ Cảnh sống bờ sông sài thành có món ngọc dương tiềm thuốc Bắc. Món ăn được nhằm trong một chiếc liễn sứ, nóng rộp miệng. Phía bên trong có một ngọc dương nấu ăn với mộc nhĩ, nhoáng ngửi biết ngay chất nước dìm hòn ngọc dương đó có vị Đỗ Trọng là vị thuốc ngã thận. Nhà hàng Ngân Đình, được call là “mõm tán phét” kề bên thì có dê bảy món, món xào, món nước, món khô… ăn uống khá lạ miệng. Còn sống Chợ Lớn, vào vài nhà hàng quán ăn khác có món dê bát bửu, giết thịt dê đực đun nấu với tám vị thuốc không giống nhau.
Ông đề cập thời đó gồm một món ăn thật kinh dị là ăn uống ngọc dương dê… sống, nạm chanh. Người ăn nghĩ đó là một món ăn rất bổ. Dân nhậu mê say món này sẵn sàng chuẩn bị đợi cả giờ để mua được nhị trái để về tiến công chén. Họ mang về đặt lên trên dĩa sứ, cầm cố chanh hoặc đổ dấm lên, sử dụng rượu đưa cay và ăn uống hết sạch, tin là đã ăn uống món đại vấp ngã cho chuyện kia. Vài người thích uống máu dê. Dê cắt ra quăng quật huyết đầu, lấy huyết cho vào tô, bỏ rượu vào với quậy lên. Thiết bị tiết dê pha rượu kia hơi tanh nhưng fan uổng cho thấy thêm uống vào thấy ngọt vào họng.
Theo tô Ngọc, món dê hầm cà ri được ưa chuộng, dân nhậu cho là thịt dê vẫn nóng, cà ri cũng nóng cần “dẫn” nhanh hơn. Cà ri là thứ làm cho “thang”, giúp tác dụng của món chính khỏe mạnh hơn, như trong thuốc Bắc bạn ta thêm tía lát gừng vậy. Một các cụ ông cụ bà sành chữ Nho bảo: “Thuốc Tàu thị phụ tử phi can khương bất nhiệt, còn món nạp năng lượng thì dương nhục phi cà-ri bất khoái” nghĩa là vị dung dịch phụ tử mà không có gừng gió làm thang thì không nóng, nhưng mà thịt dê không tồn tại cà ri tẩm vào thì hết thích.
Ông cho biết người ta làm thịt dê đực nhiều hơn nữa dê cái, tại sao không cần thịt dê đực bửa hơn giết mổ dê dòng mà là dê cái gồm sữa để bán, dê đực thì chỉ thích hợp đánh nhau, với một dê đực đủ cho năm chục dê cái bắt buộc số dê đục dư ra nhằm tiêu thụ, nhờ vào vậy số ngọc dương có nhiều. Trong các món cà ri dê, món cà ri dê dạ dày được chiếu cố kỉnh nhiều.
Xem thêm: Khách Sạn 5 Sao Tại Hà Nội Giá Rẻ, Top 10 Khách Sạn 5 Sao Hà Nội Đáng Nghỉ Dưỡng
Quán nhậu nào gồm tuổi đời dài nhất sinh hoạt đất tp sài gòn này? rất có thể đó là tiệm Ngân Đình, ít ra là cho tới 70 tuổi. Vào một bài xích viết, bên văn Bình Nguyên Lộc có nhắc tới cái quán rượu tồn tại rất lâu tại chính giữa Sài Gòn này, ngay lập tức cột cờ Thủ Ngữ địa điểm doi đất chỉ dẫn ở bến Bạch Đằng bây giờ. Hồi cuối thế kỷ 19, địa điểm đó là một chiếc trạm nào đó không rõ, thương hiệu là trạm Gia Tân, bao gồm tiếng thời đó yêu cầu được đề cập trong cuốn “Kim Gia Định cảnh quan vịnh” vày cụ Trương Vĩnh cam kết xuất bạn dạng năm 1882.
Đến năm 1900, bao gồm một ông người Pháp thấy doi khu đất đẹp phải thuê rồi mua ghế sắm quầy, bỏ vốn ra không hề ít để rào cửa hàng lại bằng một sản phẩm rào sắt và mở dòng quán nhậu. Cửa hàng chỉ open vào mùa khô từ tháng Mười Một ta đến thời điểm cuối tháng Năm, bởi vì là quán lộ thiên và chỉ cung cấp rượu, không có thức ăn, không tồn tại tiếp viên.
Cái hàng rào sắt ông ta có tác dụng với mục đích ngăn không cho khách say rượu… lọt xuống sông. Bởi quán mở trên một mũi nên được lấy tên là “Quán mũi đất của bầy đấu láo” (Bar de la Pointe des blageurs) giỏi nôm na là “mõm tán phét”. Đến năm 1961 một fan Hoa thuê lại tiệm ấy, nhằm lập ra tiệm Ngân Đình. Đến năm 1967, lúc người sáng tác Bình Nguyên Lộc viết bài về cửa hàng này, nó vẫn tồn tại.
Quảng cáo bia rượu trên báo xưa. (minh họa: họa sỹ Hiếu Đệ)Trong sáu tháng đầu, tiệm Ngân Đình giữ truyền thống lịch sử cũ, nghĩa là lộ thiên safari world và chỉ buôn bán rượu thôi. Chúng ta còn trải sạn trắng trên sảnh đất, thắp đèn mờ cất trong vỏ sò. Tuy nhiên rồi bọn họ lợp nóc, tráng xi-măng mẫu sân đất, vứt đèn mờ, cung cấp thức ăn nên đàn đấu lếu rút lui lần lần. Những món dê bảy món, món xào, món nước, món khô… kể ở trên, biết đến lạ miệng chắc hẳn rằng là món nạp năng lượng nấu theo kiểu người Hoa.
Ông Bình Nguyên Lộc tóm lại về quán Ngân Đình: “Kể ra thì sài thành còn được mẫu quán 70 tuổi đó cũng là một chuyện nên nói tới”.
…
Dân khu vực miền nam nói chung không quá vất vả cho câu hỏi kiếm miếng ăn, đề nghị chuyện ăn nhậu phổ biến, có người lai rai chút ít mang đến vui đời, dễ dàng kết thân anh em và trong các đó hình thành những bợm nhậu. Bọn thích ra cửa hàng khỏi bắt buộc phiền vk con phục vụ hay rầy rà, nhiều mái ấm gia đình lại thích nhà hàng siêu thị ở đơn vị vừa rẻ vừa sạch, tốt nhất là lúc tết lễ thì tụ họp nhậu làm việc nhà. Ngày nhà nhật, ngày Tết chỉ cần rảo một vòng tp sài gòn – Chợ khủng là bao gồm đủ những món nhậu như lạp xưởng, vịt con quay hiệu Xảo Ích tuyệt lạp xưởng nam giới Vang, khô nai Biên Hòa, vịt lạp chợ La Kai, khô cá thiều Phú Quốc, bánh phồng tôm Sa Giang…
Rượu thì ngoài rượu Tây như rượu chát hiệu Bordeaux, cognac như Martel hay Bisquit Dubouché hiệu Ông Già, còn tồn tại Ngũ Gia Bì, Mai Quế Lộ của Tàu… hoặc vô hãng Quảng An Thành số 30 mặt đường Paul Beau (nay là mặt đường Trần Bình), Chợ phệ mua rượu Hổ Cốt Cọp Đen, rượu huyết Bò, rượu Bìm Bịp, rượu hồ nước Huê Lộ,…
Tuy vậy, ngồi cửa hàng xá ăn uống nhậu luôn luôn vui hơn, hấp dẫn hơn và cũng dễ… sinh sự hơn. Câu thơ phổ cập của ai ko rõ: “Một ly nhâm nhi tình bạn/ hai ly uống cạn lòng sâu/ cha ly mũi tan tới râu/ tư ly ngồi đâu gục đó/ Năm ly cho chó ăn uống chè/ Sáu ly bà xã đè cạo gió” khôn xiết Nam bộ căn cứ ngôn ngữ, tuy vui nhộn nhưng nội dung lời khuyên rất rõ về các mức độ nhậu nhẹt với hậu quả của nó.
Dù vậy, nhậu còn là một thú vui, buộc phải vẫn được duy trì từ ngàn xưa, miễn sao nhậu ít nghĩ nhiều, với biết lo xa nhiều hơn nữa nữa khi đối lập với men cay.
Tôi chưa hẳn là tín đồ thích say sưa nhưng lại thích rượu. Chính xác hơn là thích khám phá về rượu. Nhưng kiến thức và kỹ năng về rượu của tôi chỉ với hạng loài ruồi nên bài viết này không phải khoe chuyện đọc biết về rượu, mà lại chỉ mượn rượu để xem đời…
“Vô tửu bất thành lễ”
Hồi còn đi học, tôi nhớ sách xưa hay nói “Phi tửu bất thành lễ”. Gom nhặt từ sách vở, nguồn gốc câu này như sau: Tương truyền, thời Bắc Tống mặt Tàu, thi hào tô Đông pha trong một lần cho chùa Đại tướng mạo Quốc thấy bài thơ như vậy này: “Tiểu sắc đẹp tài khí tứ đổ tường/Nhân nhân đô tại lý biên tàng, thùy năng khiêu xuất quyển ngoại đầu/ Bất hoạt bách tuế lâu dã ngôi trường (Dịch nghĩa: Nhân thay hầu như ai ai cũng mê hoặc vào “rượu, sắc, tài cùng khí”. Ví như như ai có thể chạy thoát thoát ra khỏi vòng lẩn quẩn kia thì ko sống mang đến trăm tuổi thì cũng tận hưởng trường thọ).
Sau khi đọc bài bác thơ, Tô Đông trộn bèn viết bên cạnh: “Ẩm tửu bất túy thị anh hào/ Luyến nhan sắc bất mê tối vị cao/ bất nghĩa chi tài bất xung khắc thủ/ Hữu khí bất vận khí tự tiêu” (Dịch nghĩa: Uống rượu ko say bậc anh hào; sắc đẹp không mê bắt đầu là cao; tiền tài vô nghĩa thì ko lấy; Khẩu khí chẳng sinh ắt từ tiêu). Theo đánh Đông Pha, “tửu, sắc, tài, khí” liên quan ngặt nghèo cuộc sống nhỏ người. Điều quan trọng là bé người không nên vượt quá giới hạn thì mới rất có thể đáng trọng.
Sau đó, Tống Thần Tông thuộc Vương An Thạch cũng mang lại chùa Đại tướng tá Quốc với thấy hai bài thơ này. Tống Thần Thông yêu ước Vương An Thạch họa lại. Vương vãi An Thạch viết: “Vô tửu bất thành lễ nghi; Vô sắc đẹp lộ đoạn nhân hi; Vô tài dân bất phấn phát; Vô khí quốc vô sinh cơ”. Theo vương An Thạch, từ bỏ xa xưa, lễ mà không có rượu thì quan trọng thành lễ nghi. Cùng với sắc; ai ai cũng biết yêu mẫu đẹp; có “tiền” thì trở nên táo bạo mẽ; cùng nếu không tồn tại “chí khí” thì làm sao giang sơn này rất có thể phát triển?
Văn hóa Việt ảnh hưởng Trung Hoa ko ít, do đó câu “vô tửu bất thành lễ” ấy cũng ăn sâu vào đời sống với xã hội Việt Nam.
Buồn gần chết cũng nhậu (ẢNH: Chau Doan/LightRocket via Getty Images)
Rượu trước cùng sau 1975
Thời vn Cộng Hòa, ba tôi bao gồm một chức nho bé dại nên nhà đôi lúc tổ chức tiệc tùng. Rồi thời điểm ông đi dự tiệc, tôi cũng được theo cùng, vì tôi là nhỏ út được cưng với cũng bởi vì tôi không mè nheo quậy phá. Tôi ghi nhớ hồi ấy, ở những buổi tiệc mà tôi bệnh kiến, mỗi cá nhân chỉ gồm một ly nhỏ, rót rượu Martell tầm rộng một shot chút xíu. Mở đầu, công ty tiệc nói đôi lời tuyên bố lý do, rồi tiếp đến mọi fan nhấp rượu và cả buổi tiệc chỉ uống ngần ấy. Do bố tôi có tác dụng trong ngành giáo dục và đào tạo nên hợp lí người trong ngành này new “nhỏ nhẹ” như thế?
Không. Chú ruột tôi – một sĩ quan VNCH cung cấp tá – khẳng định: Chú là dân quân đội tuy vậy cũng chỉ như thế thôi. Và nhiều phần uống rượu có “gu”. Như chú, thời đó chỉ mê thích Johnnie Walker black Label (dân nhậu thường call là “Ông già chống gậy”). Hồi ấy, nếu gồm say sưa bét nhè thì cũng chỉ có mấy anh bộ đội đi tấn công trận về. Với họ, cuộc đời và tử vong quá muốn manh nên nhiều khi sau một chiến dịch gớm hoàng, họ chọn rượu nhằm giải tỏa, với uống nghiêng trời nghiêng đất! Còn với những người lao cồn ở miền nam ngày xưa, tôi cũng rất được thấy, được nghe đầy đủ bậc cao tay kể, sau một ngày làm việc cực nhọc, người ta thường chỉ giải khuây bởi một hoặc vài chai la-de con cọp.
Đó là chuyện ngày xưa, còn hiện nay ở Việt Nam, từ phái mạnh chí Bắc, tự kẻ có chức quyền đến fan nghèo khổ, ai ai cũng nhậu, nhậu cho lết bánh new thôi. Và nhậu không hề là “lĩnh vực” của phái nam mà cảnh những cô em mang đến “chó ăn chè” chưa hẳn hiếm.
Mà nhậu sống Việt Nam hiện giờ ngộ lắm. Bao gồm chuyện gì vui, như đầy tháng, thôi nôi, sinh nhật, cưới hỏi, lên chức, trúng mánh…, tất nhiên là “phải nhậu”. Rồi chuyện ko lành, như nhà gồm đám, bị kỷ luật… cũng rủ nhau nhậu mang đến “đỡ buồn”. Dân có tác dụng kinh tế, muốn ký được phù hợp đồng, nhất là cần chữ ký những sếp trong máy bộ nhà nước, chắc chắn là buộc phải nhậu. Nhậu này hotline là “nhậu biết điều”.
Dân đi làm việc nhà nước, mong mỏi thăng quan lại tiến chức, đều phải biết nhậu – nhậu đã đời chứ chưa hẳn lai rai cha sợi. địa điểm cơ quan lại tôi làm việc, chả có đời ông sếp nào mà lại yếu đô bên trên bàn nhậu cả. Một ông sếp của tớ có năng lực nhưng suốt cả quảng đời chỉ ngồi ghế phó, tất cả lần bảo: Tao không tồn tại cửa nào bỏ lên trên ghế số một, vị cái tội băn khoăn nhậu! Bởi có nhậu mới có nhiều mối quan lại hệ, nhưng xứ mình có câu “nhất quan liêu hệ, nhì tiền tệ”…
Chả cố gắng mà nước Việt ngày nay, cho dù “rừng vàng biển bạc”, con fan được review là thông minh, nhanh nhẹn, nhưng trong bảng xếp hạng giàu sang thì lẹt đẹt; trong lúc bảng đá quý rượu bia thế giới thì chĩnh chện vị trí số ba!
“Ông già phòng gậy” hiện thời không còn là rượu hạng sang so với dân tất cả tiền có của ở việt nam (ảnh: brian-jones-unsplash)Đại nhảy đầm vọt từ “Ông già kháng gậy”…
Thật ra mà lại nói, vài năm đầu sau ngày đứt phim 30 tháng Tư, chuyện nhậu nhẹt còn khá hạn chế. Đó là dòng thời từ dân cho đến quan đề nghị chạy nạp năng lượng từng bữa. Tài chính thì đã bao gồm làm ăn gì bao nhiêu để mà lại chạy chọt, xin xỏ. Vì đó, nhậu nhẹt ăn chơi là 1 từ… xa xỉ. Cũng giống thôi, gạo không đủ ăn lấy đâu ra nhằm nấu rượu. Mấy xí nghiệp sản xuất bia chỉ cung cấp bia hơi, ước ao uống yêu cầu xếp hàng tải “bia mậu dịch”, mỗi người chỉ được một ly. Nhà ai có đám cưới phải làm đơn, có cơ quan tiền hoặc cơ quan ban ngành địa phương bệnh thực, mới tậu được 5-10 lít. Ngần ấy chả ngấm gì yêu cầu thường đề nghị pha thêm nước nhằm đủ cho từng người một ly uống “lấy thảo”.
Những người từng sinh sống qua thời bao cung cấp hẳn ghi nhớ vào đầu những năm 1980, người tp sài gòn nếu hy vọng thức uống có cồn cho vui đời thì chỉ rất có thể dùng “bia lên cơn”. Ngày ấy, có được thứ gì ngon lành đông đảo lo xuất khẩu trả nợ đến ông chúng ta Liên Xô. Tôm thì người việt nam chỉ được ăn cái đầu; trái thơm thì chỉ từ cái cùi…
Cũng nhờ vào vậy cơ mà có người nảy ra ý tưởng sáng tạo lấy cùi với vỏ thơm để chế tạo nước hoa trái lên men và gọi là… “bia” – bia lên cơn – do uống vào là lên cơn nhức đầu như búa bổ! Mãi mang lại giữa những năm 1980, nhà máy rượu trong phòng nước new sản xuất ra một các loại rượu dũng mạnh đặt thương hiệu như Tây là “Rivalet”, chưng chứa từ gạo. Dân nhậu nói đùa rằng “uống Rivalet là đâm vô lề” bởi rượu này uống ít uống nhiều gì rồi cũng thành quờ quạng.
Một trong những loại rượu ngoại thứ nhất được nhập vào việt nam sau 1975 thuộc dòng brandy của Pháp, uy tín St. Rémy. Đó được coi là cột mốc lưu lại không chỉ khai sinh bước ngoặt cho dân nhậu nhưng còn chứng kiến sự chuyển đổi chính trị-kinh tế sau Đại hội Đảng CSVN lần VI-1986. Từ bỏ đó, cơ hội làm nạp năng lượng kinh tế bước đầu nhiều lên, chữ ký những sếp trong cỗ máy nhà nước có giá hẳn, và nạn nhậu nhẹt bước đầu tràn lan. Quán nhậu mọc như nấm.
Để thỏa mãn nhu cầu thị trường ăn nhậu giao hàng các phi vụ làm cho ăn, rượu ngoại ồ ạt nhập về. Thương hiệu ưa chuộng thứ nhất được nhập cảng là whisky “Ông già chống gậy”. Ban đầu là Red Label, tiếp sau là Black, Gold, Blue. Song song với “Ông già kháng gậy” là cognac Hennessy, cũng tiến lên từ VS, rồi VSOP với XO. Tôi lưu giữ hồi những năm 1990, bao gồm một ông anh quen sinh hoạt Úc về, nói: Dân bợm việt nam uống rượu kỳ lạ quá, nghịch Hennessy XO mà giảm tiết rắn hổ có chúa pha vào! Trời ơi, còn gì khác XO nữa. Kỳ lạ quá! Vâng, kỳ lạ lắm. Uống rượu Tây sang trọng mà pha tiết tê tê, rắn, baba vào để “cho bổ” thì chỉ gồm ở bàn nhậu Việt Nam…
Sau thời “Ông già kháng gậy”, Chivas xuất hiện. Sếp be bé thì Chivas 12, 18; cao hơn nữa chút thì Chivas 19, 21; rồi 25, 38 có giá 20 triệu đồng/chai. Rồi từ Chivas, tín đồ ta “tiến lên XHCN quy trình mới” cùng với Macallan. Dĩ nhiên, Macallan cũng lắm độ tuổi. Quan nhỏ bé thì cụng Macallan 12, 15; quan lớn thì 18, 30. Cùng giá một chai Macallan 30 năm hiện tại ở nước ta là khoảng tầm 120 triệu đồng, tương đương $5,000!
Macallan là mốt thời thượng làm việc Việt Nam hiện nay (ảnh: rendy-novantino-unsplash)Nếu quay trở lại câu “Vô tửu bất thành lễ” thì bây chừ “lễ” là quý giá đo bằng tiền, chứ chẳng đề nghị là nghi lễ. Gặp quan to, yêu cầu hợp đồng bự mà đãi Macallan 12, 15 thì canh chừng trớt quớt vì… không đủ lễ. Yêu cầu “30” mới biết điều, bắt đầu thể hiện lòng thành! gồm lần, một doanh nghiệp kể cùng với tôi anh vừa đãi một bữa tiệc sáng không còn hơn 120 triệu đồng cho tứ người! Thấy tôi lộ vẻ tởm hãi, anh cho biết: Tôi mời ba vị đang nên nhờ vả đi ăn uống sáng. Nào ngờ vừa ngồi vào trong bàn, mới sáng bảnh mắt, họ đòi bao gồm tý cay cay “cho đỡ nhạt mồm”. Người ta có nhu cầu súc miệng mang đến thơm bằng một chai Macallan 30 năm. Núm là buổi điểm chổ chính giữa tốn sương sương hơn 120 triệu!
Từ “tỉnh tửu” mang lại “thành tửu” – hầu như phiên phiên bản “nước đôi mắt quê hương”
Tôi tất cả người bạn nhiều lần đi nhậu với 1 tay xôi làm thịt từng ngồi ghế bộ trưởng. Ông này uống Macallan bởi ly cối! cùng với đám nhậu lầy này, Macallan 18, 30; Chivas 25, 38 cũng đông đảo nốc ừng ực như uống bia. Nốc sẽ rồi hò (ói). Hò xong xuôi lại nốc… cho dù Macallan hiện nay vẫn chỉ chiếm vị trí số một trên những bàn nhậu VIP, song vài năm ngay sát đây, sức thu hút Macallan tất cả phần giảm. Bây giờ, đám quan lại chức dị đoan không đủ can đảm chơi Macallan. Họ gọi trại nó là “Mắc không nên lầm”, vì “thằng” như thế nào nhậu Macallan ở đầu cuối cũng rủ nhau… vào trong nhà đá.
Khuynh hướng mới nhất hiện thời là “quay về nơi bắt đầu nguồn”, là về bên “giá trị truyền thống”, là quăng quật Tây để dùng Ta. Vứt cognac để uống đế – “nước đôi mắt quê hương”. Tuy nhiên, chớ tưởng đế ở đấy là thứ bình dân miệt vườn. Rượu chưng cất của “đầy tớ nhân dân” chưa phải là loại thông dụng như thai Đá của Bình Định, buôn bản Chuồn sinh hoạt Huế, tuyệt Làng Vân sinh sống Bắc Giang…
Rượu Hải mã yến sào Khánh Hoà thường xuyên được chỉ đạo tỉnh này dùng tiếp khách, mỗi chai 300ml có giá 1.1 triệu đồng (ảnh: Tác giả)Những nhiều loại này cao nhất cũng chỉ chừng 100 nghìn đồng/lít. Rượu chưng cất của “đầy tớ nhân dân” đề nghị là từ 1 thửa ruộng riêng, tương tự gạo nếp riêng, trồng đúng đắn organic rồi new thu hoạch mang đi chưng cất bởi những nghệ nhân nấu bếp rượu truyền thống, kế tiếp hạ thổ 5-7 năm, rồi sau cuối mới cần sử dụng nó nhưng ngâm sản phẩm độc.
Hàng độc thì cũng tùy. Có một thời dư luận ầm ĩ chuyện bầu Đức (doanh nhân Đoàn Nguyên Đức, người khét tiếng nhờ vụ nuôi đội bóng đá Hoàng Anh Gia Lai) lúc ông khoe “bình rượu túng thiếu thư tỉnh ủy”, với đủ thứ thông minh và quý hiếm ngâm trong đó. Cơ mà chuyện rượu ngâm mới lạ thì cũng tùy “đầy tớ nhân dân”.
Dân vùng như thế nào có đặc sản nổi tiếng vùng đó. Nếu “đầy tớ” là dân Kiên Giang – như cha Dũng (cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng) thì ưa thích ngâm hoa, trái mỏ quạ – một đặc sản nổi tiếng của vùng này. “Đầy tớ” là dân Quảng phái nam – như “Bảy Niễng” (Cựu quản trị nước Nguyễn Xuân Phúc) thì bình rượu ngâm ắt là sâm Ngọc Linh các loại thượng hạng 400 triệu đồng/kg…
Vài năm sát đây, các địa phương được cổ xúy cấp dưỡng “tỉnh tửu”, “thành phố tửu”. Đi đầu trong xu hướng “địa phương tửu” là thiết yếu quyền thành phố sài thành với “Suối Tiên tửu” (do công ty làm chủ khu phượt Suối Tiên – một đơn vị kinh tài của Đảng – gánh vác sản xuất). Ở không tính Quảng nam giới – quê nhà có chùm khế ngọt của cựu quản trị nước-cựu Thủ tướng mạo Nguyễn Xuân Phúc – thì tất cả rượu sâm Ngọc Linh do công ty Sâm Sâm sản xuất.
Rượu này có được phân loại “giai cấp” rõ ràng: loại chai trắng ngâm từ cây cỏ sâm Ngọc Linh thì dành cho cán bộ cấp trung; còn thượng cấp dùng chai đỏ dìm củ sâm Ngọc Linh sản phẩm thiệt! lộc bình bèo như Bình Dương cũng có thể có “tỉnh tửu” ngâm sâm cau. Tuy nhiên, ngân sách chi tiêu thì ko bèo, “tỉnh tửu Bình Dương” có mức giá 1 triệu đồng/chai. Suối Tiên tửu nhiều loại 18 năm thì khoảng tầm 1.8 triệu đồng/chai; còn 25 năm thì 2.5 triệu đồng/chai. Những nhiều loại này rất có thể tìm thấy bên trên thị trường, riêng rẽ “tỉnh tửu” của Quảng nam thì không thể tìm thấy.
Sở dĩ có mốt “người Việt cần sử dụng hàng Việt” một phần là do các quan sợ… mạng xã hội. Lỡ tiệc nhậu lộ ra, cùng với hình ảnh nhậu rượu Tây giá bán trăm triệu một chai thì dễ có cớ cho đối phương cưa chân ghế. Uống những loại “địa phương tửu”, quan tiền trên gồm ngó xuống, tín đồ dưới có trông lên, thì cũng cạnh tranh bắt bẻ, bởi vì bình rượu ngâm mặc dù trị giá hàng nghìn triệu thì vẫn là… “nước đôi mắt quê hương”.
Chỉ có quê nhà và tín đồ dân là rã nước đôi mắt thật, là khóc thật, khi tận mắt chứng kiến tiệc nhậu phè phỡn của rất nhiều kẻ xôi làm thịt cụng ly côm cốp, xem ai tửu lượng cao hơn, với đục khoét đất nước nhiều hơn…